Bài Văn Cảm Nghĩ Về Tình Bạn – ๑๑۩۞۩๑๑……๑๑۩۞۩๑๑ > VI – ♥ IT Space ♥ > 27 – eBook Tổng Hợp – SÁCH GIẢI ĐÁP ÁN > KHXH > Ngữ văn lớp 7
Trước khi hỏi TTB, tìm chủ đề bài viết tại đây -Tìm bằng tiếng Việt có dấu chính xác -Ví dụ: Gõ Hwang mi ri để tìm truyện của tác giả này
Bài Văn Cảm Nghĩ Về Tình Bạn
TÀI LIỆU THAM KHẢO 2 Khi đến tuổi học sinh, ai cũng có cảm giác muốn quay lại trường học. Nhưng lần này tôi chợt cảm thấy: lần đầu tiên tôi đến với mái trường cấp ba. Biết bao niềm vui, tự hào và cả sự sợ hãi xen lẫn ấn tượng sẽ đọng lại mãi trong lòng em. Ngày đầu tiên đi học – đó là một ngày nắng ấm, thời tiết dịu nhẹ, theo thông báo của nhà trường, tôi đã chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ, nào là quần áo, giày dép, sách vở,… Nhưng lòng tôi vẫn run một cách khó tả. Vì trước mặt tôi là cả một bầu trời mới: bạn bè, thầy cô, trường lớp,… mọi thứ đều mới lạ. Những năm trước, sau hai tháng nghỉ hè, chúng em lại trở về mái trường thân quen với những hàng cây, ghế đá,…kỉ niệm vui chơi cùng bạn bè thật dũng cảm. Và năm nay tôi bước vào ngưỡng cửa cấp 3 – một chân trời mới. Ngôi trường tôi học năm nay rất rộng rãi và không gian thoáng đãng. Từ cổng trường, những hàng cây rợp bóng mát dẫn lối đến dãy lớp học ba tầng bề thế và đẹp mắt. Cây cối, lớp học, cột cờ… tất cả đập vào mắt tôi, trong lòng tôi không kìm được cảm giác bất ngờ xen lẫn vui sướng nên thốt lên: “Ôi! Trường đẹp quá!” Chúng tôi, cả lớp 6 và lớp 7, được phân lớp. Tôi thầm muốn học với một vài người bạn cũ. Tiếc thay, lớp tôi học toàn là những người xa lạ. “Nhưng cuối cùng các em cũng quen. với họ”- Tôi tự an ủi mình như vậy. Sau những phút bỡ ngỡ ban đầu, tôi thấy cô giáo chủ nhiệm lớp bước vào. Bước đi và dáng người của thầy làm tôi nhớ đến cô giáo lớp 5. Vẫn đôi mắt gầy gò, dịu dàng ấy, tôi lo lắng. Tôi cảm thấy có phần chạnh lòng hơn vì xung quanh tôi toàn người lạ.Những lời đầu tiên thầy nói với chúng tôi là những lời dạy sâu sắc về ý thức và trách nhiệm với bản thân, với mái trường, với lớp học, với việc dạy và học trong năm đầu tiên ở trường phổ thông mà tôi đã nhận được trong này ngôi trường mới… Điều thú vị nhất đối với tôi là ngày đầu tiên đi học. Trong bộ đồng phục trắng đen, tôi ra dáng một nam sinh thực thụ. Tôi vừa nhút nhát vừa người lớn. Cô giáo gọi từ xa và p Nó như mang đến cho tôi một cảm giác lạ lùng và run rẩy. Tôi biết từ hôm nay tôi đã bước vào một môi trường mới. Tôi được học trong ngôi trường có bề dày thành tích và truyền thống giáo dục – trường THCS Trung Hòa. Bản thân tôi có biết bao niềm vui, tự hào xen lẫn chút sợ hãi. Nhưng điều quan trọng em xin hứa là quyết tâm học tập xứng đáng với truyền thống của nhà trường. Trong đầu em biết bao suy nghĩ, có cả vui mừng xen lẫn tự hào xen lẫn xấu hổ, bỡ ngỡ xen lẫn chút lo lắng… Biết bao cảm xúc của những ngày đầu tiên dưới mái trường cấp 3 chắc chắn sẽ còn đọng lại trong em. trong tim tôi như một kỉ niệm khó quên… VĂN HỌC 3 Có lẽ tôi đã yêu ngôi trường này từ ngày tôi bước chân vào cổng trường lớp bảy. Đã lâu rồi nhưng nó đã quá nhiều đối với tôi, làm sâu sắc thêm những kỉ niệm về ngôi trường này. Kỉ niệm luôn ở trong tim Tuổi học trò biết lúc nào rời xa Nếu một ngày quên Em sẽ không là đứa con ngoan trò giỏi mái trường thân yêu…..! Không ai là không có kỉ niệm với mái trường của mình… trừ những đứa trẻ kém may mắn không được đến trường. Tiếc thay, các em luôn mơ ước một ngày được đến trường vui chơi, các em luôn muốn trường học là ngôi nhà thứ hai của mình và coi thầy cô như cha mẹ. Vậy tại sao bây giờ một số người không tôn trọng giáo viên trường học của họ.. điều này có khó không? Có quá khó không? – Tôi tự hỏi . Không, các bạn! Hãy thử dù chỉ một lần để yêu quý thầy cô và mái trường của mình, bạn sẽ thay đổi hoàn toàn bản thân mình. Ở trường thực sự rất thú vị. Trong ánh nắng sân trường, từng nụ cười trong sáng, hồn nhiên trên khuôn mặt xinh xắn của các cô cậu bé càng làm sân trường thêm đông vui. Từng hàng ghế đá xinh xắn chứa đầy kỷ niệm về phượng hồng và tà áo dài thướt tha của học sinh Việt Nam khiến tôi thật tự hào. Ngôi trường đã để lại trong em và các thầy cô những ấn tượng sâu sắc mà em sẽ không bao giờ quên. Nhớ những ngày thầy dạy tôi từng chút một, một người thầy bao dung và nhân hậu, đôi khi nghiêm nghị nhưng biết đâu thầy đã vất vả. Và các cô luôn quan tâm chăm sóc những đứa học trò bé nhỏ như chúng tôi, bởi những ánh mắt nhân hậu ấy. Họ làm tôi thấy gắn bó với nhau hơn một cách bất ngờ, làm sao tôi biết được khi nào tôi sẽ đền đáp công ơn nuôi dạy lớn lao của chúng tôi. Em sẽ để lại ấn tượng sâu sắc mãi mãi về mái trường thân yêu này. Người ta thường ví thời gian như một dòng sông chảy, nó cứ chảy mãi. Và tình yêu của tôi với trường học sẽ không bao giờ kết thúc. Bất kể bạn cảm thấy thế nào về trường của chúng tôi, cá nhân tôi coi trường là ngôi nhà thứ hai của mình. Một ngôi trường luôn rộng mở chào đón những đứa trẻ thân yêu, những đứa trẻ tuổi thơ hồn nhiên, những đứa trẻ thật thà cần được giáo dục và nuôi dưỡng. Trường học đã là ngôi nhà thứ hai của chúng ta, những người thầy, người cô như cha mẹ của chúng ta. Họ luôn tận tụy với những trang giáo án. Những trang giáo án chất chứa biết bao quyết tâm và hy sinh của cha mẹ dành cho chúng ta. Tôi không biết trường của bạn như thế nào, nhưng bức tường của riêng tôi là bức tường mà tôi yêu thích nhất. Yêu mái trường đỏ thắm, yêu hàng phượng vĩ thắp sáng tuổi học trò, yêu thầy cô bạn bè thân yêu. Tôi vẫn còn nhớ rất rõ ngày tôi bước chân vào ngôi trường này, mọi thứ, mọi thứ dường như đều xa lạ. Cũng như những người bạn khác của tôi, đôi khi tôi sợ hãi, đôi khi tôi trốn sau những người thân yêu của mình. Năm tháng trôi qua, em nhận ra rằng ngôi trường thân yêu lắm, nó luôn yêu thương chúng em, yêu những đứa trẻ thơ ngây. Tôi thường tự hỏi: “Tại sao thầy cô luôn cho chúng tôi tất cả kiến thức của họ?”. Đến bây giờ con mới hiểu thầy cô luôn muốn chúng con thành tài, luôn là người trong biển đời bao la. Biển đời còn lắm gian nan cần bàn tay thầy cô dìu dắt trên con đường diệu kỳ ấy. Đó là con đường để đi và tôi luôn nhìn vào nó